21.11.09

Unbreakable

Took my hand
Touched my heart
Held me close
You were always there
By my side
Night and day
Through it all
Baby, come what may

Swept away on a wave of emotion
We're caught in the eye of a storm
And whenever you smile
I can hardly believe that you're mine
Believe that you're mine

This love is unbreakable
It's unmistakable
And each time I look in your eyes
I know why
This love is untouchable
I feel in my heart, just can't deny
Each time I look in your eyes, oh baby
I know why
This love is unbreakable

Shared the laughter
Shared the tears
We both know we'll go on from here
Cause together we are strong
In my arms
That's where you belong
I've been touched by the hands of an angel
I've been blessed by the power of love
And whenever you smile
I can hardly believe that you're mine

This love is unbreakable
It's unmistakable
Each time I look in your eyes
I know why
This love is untouchable
I feel in my heart, just can't deny
Each time you whisper my name, oh baby
I know why
This love is unbreakable
Through fire and flames
When all this is over
Our love still remains

This love is unbreakable
It's unmistakable
Each time I look in your eyes
I know why
This love is untouchable
I feel in my heart, just can't deny
Each time you whisper my name, oh baby
I know why
Cause each time I look in your eyes, oh baby
I know why
This love is unbreakable




Photobucket

9.11.09

Mặt mo

Đấy, đấy chính là từ để dùng cho cái bản mặt bựa rích của mình bây giờ đấy! :) Thật là thích hợp ý! :) Hay thật! ;));))


Dạo này mình bị lười viết! :( Đến nản, bao chuyện hay ho đều bị skip đi một cách quá đáng! :((:(( Tội nghiệp cho những tháng ngày vui vẻ đó đã bị mình bỏ quên mất! :((:(( Cũng may còn giữ lại một chút ít ảnh, trong một vài ngày. Không đủ hết, nhưng may ra cũng còn lưu giữ được phần nào! :)


Chẳng hiểu làm sao đợt này mình nhàn rỗi lắm ý! ;));)) Nhàn đến nỗi cả tối ngồi loay hoay facebook, mãi mới thu đc tí tiền lãi đã đến giờ đi ngủ, đến cả nản! :) Nhàn đến mức đọc hết báo mạng, check mail rồi nửa đêm nửa hôm đòi đi mua báo giấy! :-ss Ôi cứ coi là hài hước đi! =))=))


Cũng mua thêm truyện chỉ vì nhàn rỗi. :) À nhưng mà sướng rơn nhé! ;) Hôm thứ 6 đang đứng ngoài hiên trường, đang confuse hem biết tính đi đâu chơi, tự nhiên vờ chờ nhà Phong – Phương phóng xẹt qua… ;));)) Cổ gà ngon ngon và sữa chua hoa quả cứ phải gọi là chào đón. Tiện đường tóm gọn quyển “Một chút mỗi ngày” của a Minh Nhật. Chao ôi cứ phải gọi là thích lòi, yêu lòi, sướng lòi ý… [ Mẹ, tí nữa LÒI ROM! =))=))=)) ] Vẫn đang nâng niu lắm! :x Cứ sáng dậy dành 5 phút buổi sáng mỗi ngày đọc một câu chuyện ngăn ngắn. ;)) Thì đã gọi, là MỘT CHÚT MỖI NGÀY mà… ;));)) Cứ phải gọi là thích thú ý… :x:x:x:x:x


Dạo này tớ nhàn rỗi mà. :) Thế nên tớ cũng làm được kha khá việc hay ho và thú vị ý! ;));)) Một tuần có 7 ngày, vậy là mình có 7 buổi chiều nhỉ? :d Mình nhớ có một buổi chiều mình đi café với chị Thúy và a Phúc. Bộ ảnh đẹp ra trò… :x:x:x Thích thú thích thú… :x:x:x Tối về retouch ảnh mà sướng hết cả tay… ;));)) Up lên FB được khen nhiều vãi, thích vãi ế! =))=)) Mới cóp vào điện thoại. Hem phải ảnh mềnh, nhưng coi lại “tác phẩm” của mềnh, ôi dồi cứ phải gọi là “tự sướng thượng thừa” ế! =))=))

Chiều thứ 3 mình đi ăn vs vờ chờ Phong Phương kể rồi. Chiều thứ 4 đi ăn bánh mì sốt vang với chị Thúy. Đang định lên Nhà Thờ ngồi hóng “nắng”, tắc đường đến nản quành ngay xe đến cửa hàng thời áo trắng. Ăn và suýt xoa mãi, nhớ mãi… :) Hì, mà đúng là số thiêng khi đang ăn gặp Hùng Mán… Thôi thì cứ phải gọi là diệu kì đi… ;));))

Chiều thứ 5 hình như về sớm kinh dị và mình lò dò lên tòa soạn thì phải :) Lên hỏi xem thủ tục làm thẻ CTV ntn. Hì, thấy bạn bè mình đi làm nhiều, đến ngượng và đến hãi… ;));)) Tiếp nữa là chiều thứ 6 thì công nhận đến h mình cũng chẳng nhớ rõ mình đã làm cái ass giề… :(:( Chắc lượn đường, lượn phố linh tinh cho hết cái khoảng trời gian 3 tiếng buổi chiều buồn tẻ. Thứ 7 hôm qua thì nhớ 100% chính xác đi ăn chè vs B2. 9 tầng mây cốt dừa, nem rán và Thưng cứ phải gọi là ngon loạn cào cào lên ế! =))=))

Finish cuối tuần bằng hôm nay, chủ nhật 08.11.09, sáng cùng Tùng Anh đến cụ Văn Hợp cắt tóc. :x Cụ ngồi “tỉa tót” tầm hơn 3 tiếng đồng hồ 12h hai a e vác mặt về nhà cứ phải gọi là “rung rinh, lung linh” vs quả đầu mới! ;));)) Đang lên kế hoạch “tự sướng” mới để cứ gọi tạm là “show hàng” đi… :”>:”>
Chiều đi viếng e Đức Anh. :( Thôi cho qa cái này nhé! ;) Mình sẽ nói về cái này sau! :((:((
Tối thăm bà nội, làm a trai tốt và học sinh chăm ngoan! :d
Hết tuần nhàn rỗi! :x


Thấy chưa, thấy tớ nhàn rỗi chưa? :) Viết đến đây mới nhớ ra bạn Kim. Chắc đến đây ấy cũng thắc mắc rằng sao tớ nhàn rỗi thế mà chẳng rủ ấy đi thực hiện lời hứa mà tớ đã hứa với ấy. Nhưng tớ cũng xin thanh minh luôn là thực ra tớ toàn “bị cho” nhàn rồi thôi. :) Toàn được nghỉ học, cô ốm, rồi tớ bùng ý mà! :) Thời gian mỗi ngày cũng ngắn, chỉ từ 3 rưỡi 4h đến 6h kém là tớ lại “phải” có mặt ở nhà. Chính vì sự eo hẹp thời gian đó mà tớ vẫn “chưa” gọi cho ấy! :)


À mà cái mặt mình, sắp trở thành một cái mặt mo rồi đới! Hay thật. Hehe… ;));)) Thì do nhàn rồi quá mà. :) Nhàn rỗi quá, nên trở thành cái mặt mo khi suốt ngày làm phiền người khác. :) Rằng các bạn ý, còn đang phải học, còn đang phải đi làm, còn đang học thi, còn đang điểm danh, còn đang hết tiền, và rằng bạn ý còn có những người bạn khác nữa chứ chẳng riêng gì mình,… Làm gì có ai rảnh rỗi thảnh thơi như mình. Học thì đéo học, chỉ lo nhảy nhót chơi bời linh tinh. Hì.

Hì, ôi nhưng mà cái mặt mình là cái mặt mo mà. :) Mình có biết ngượng là cái đéo gì đâu ý… ;));)) Hì. Mình ngồi vêu mặt đầu h chiều gửi 20 cái tin, được..11 bạn rep lại. Tất cả đều là những lời từ chối. Hì. Và rồi các bạn, cùng mình nữa chứ, mình ngồi bịa đủ ra 20 cái lý do mà các bạn từ chối. Từng trường hợp một. :) Chao ôi cứ phải gọi là hồn nhiên vãi đái ý! =))=)) Ngây thơ trong sáng đến thế là cùng :)):))

Và cái mặt mo của mình, cứ chiều chiều thì trơ ra mà rủ. Và trơ ra mà đi giữa đường, một mình, và cùng bám víu vào những niềm vui không tên của những người khác… :d


Hì. Thôi thì cũng âu cũng phải chấp nhận thôi. :) Chấp nhận là cái mặt mình đã thành cái mặt mo mất rồi. Thế nên bây giờ có rủ ai đi thì cũng chẳng có ma nào đi cùng mình cả. Hì. :) Tốt nhất là ko nên rủ nữa. :)

Mình thấy thế cũng hay. :d Đỡ tốn. Đỡ mệt. Đỡ nản. Nghỉ học, mình đi một mình, thế là được chứ gì. Mình cũng nên học cách quen dần. Ừ, sau này sang kia rồi, cũng làm gì có ai đi chơi vs mình đâu đúng ko. Thôi thì học ngay từ bây giờ cũng đc. Luyện level ngay từ bây giờ, sau này sang kia giở bí kíp: “Tự kỉ man” ra ngồi, ắt có ngày thành chín quả~! Hú hú… =))=))

À, mình rất thích “được” gọi đi chơi nhé. :) Rủ nhiều rồi, chủ động nhiều rồi. Đâm cũng chán. Thôi thì để các bạn mình vận động một tí cũng được. Bạn thích đi với mình, bạn “hú” mình tiếng. “Mày à? Ở đâu đấy? Đi chơi/abc/xyz… hem?”. Ôi mình cứ gọi là BỊ THÍCH ý. :d Đảm bảo mình bỏ học ngay chiều hôm đấy để đi với bạn. ;));))

À thôi thì trao giải cho người đầu tiên đọc entry này, và “hú” mình rủ mình đi chơi nhé! ;));)) Chẳng có mấy ai ngó ngàng đến cái blog này của mình. Thế nên sẽ có quà to nhé! ;));)) Mình hứa đấy! :x:x:x

Photobucket

[Nhiều ảnh muốn show lắm. Nhưng chỉ đang trông chờ mỗi cái này nó rung...:">:">]