Entry ko hiểu sao, vẫn chưa hoàn thiện, để rồi cuối cùng mình quyết định post lên đây và giữ nguyên nó, xem như là chút còn lại của một mùa thu đáng nhớ...
26.12.10
Tôi cũng đang đếm mùa thu Hà Nội.
Entry ko hiểu sao, vẫn chưa hoàn thiện, để rồi cuối cùng mình quyết định post lên đây và giữ nguyên nó, xem như là chút còn lại của một mùa thu đáng nhớ...
9.12.10
A bizarre dream
29.11.10
Today is a fairy tale
Mình vẫn nhớ như in từng cử chỉ, nét mặt của Yossi khi bạn ý nhìn thẳng vào mặt mình, nói “You’re talented” và mở ra cho mình một cơ hội.
Một cơ hội, chả có thể được gọi là to tát, song nó sẽ là khởi đầu của mọi chuyện, chắn chắn.
Chẳng có gì đáng quý hơn bằng sự thành thật. Mình chia sẻ luôn với bạn ấy về những băn khoăn của mình, rằng mình thích báo chí ra sao và mình đã ko chuẩn bị tốt về nó như thế nào. Mình cũng kể cho bạn ý cả những đắn đo của mình khi mình đứng giữa đôi đường – báo chí hay nhiếp ảnh và quyết định cuối cùng của mình khi kết nối cả hai niềm đam mê đó bằng nghề báo ảnh.
Một cơ hội mới đến.
26.11.10
Bạn có thư...
A:
I read that u want everyone who wanted to add u should leave a mess before adding, so I do it xD
Are u studying in the Netherlands?
Tung:
Hi girl (sorry because I don't know how to call you instead)?
It's really nice when sending an invitation to me since I only accept those coming from people I've already known. In fact, I am also a social guy since definitely I will accept your invitation after finishing this message.
Thank you so much for interested in my profile.
To be honest, I always know that I am just a normal person who is studying the first year in the Netherlands, department of International Communication Management now.
I am very interested in photography (just a beginner, in fact), music and movie.
I can say that I am good at remaining good relationship with my friends since I have a lot of friends from primary school to university in Vietnam.
Some things which are better if I let you know at first:
1. I check the walls and status of my friends on Facebook very often. Please keep in mind that if your wall is deactivated or full of games, applications on FB, I am so sorry for removing your FB without any informs.
2. Advertising on my wall is prohibited. Everybody may be received a warning before any final penalties.
3. I also have two another social network sites which are http://markryan1990.tumblr.com/ and http://markryan1990.blogspot.com/. My Flickr, which I’ve only updated recently, is http://www.flickr.com/photos/markryan1990
You can take a look if you are interested in.
Once again, thank you so much for adding me as a friend.
Nice to meet you and hope that we will have many good time with each other.
Best regards,
Tung Nguyen Thanh
20 years old, Hanoian, Vietnamese
Living in Diemen, the Netherland
INHolland University of Applied Science
Hnay em chị tự nhiên sao lại nổi điên lên như vậy hả ta? Kiêu mà cá tính quá!
Nhưng chị bảo này, vì chị coi e như cái thằng em ở nhà của chị, nên chị mới rep lại một cái private như thế này. Thi thoảng, khi chị đọc đc 1 cái notes hay trên blog hay trên FB, hay chỉ là nhìn thấy 1 cái ảnh vô cùng emotional và inspiring trên net, từ cái ngày blog 360 í, chị đều muốn add họ, để sau này chị dễ tìm lại họ, và hi vọng là biết đâu sẽ có 1 lúc nào đó, họ lại "sản xuất" ra một sản phẩm tâm hồn mà mình vô cùng tâm đắc. Tất nhiên chị chẳng có contact gì hay liên hệ gì với họ rồi, đơn giản vì chị chỉ muốn mang lại cho bản thân mình những giây phút bình yên và "có ý nghĩa" hơn mà thôi. Em còn rất trẻ, còn nông nổi nhiều lắm. Nếu như khi chị k biết em, chị nhìn thấy 1 cái ava của em, chị muốn add ...với cả tấm lòng của mình, mà chị nhận đc cái reply như thế, chị ko buồn đâu, mà chị sẽ nghĩ rằng...đúng là 1 tấm ảnh chẳng thể phản ảnh đc 1 con người. Nếu em biết có 1 ng nhìn ảnh của em, rồi lại nghĩ như thế, em sẽ nghĩ như thế nào hả em trai?
Photography là con mắt người, là tâm hồn người. Có thể mình nhí nhố, mình thế này thế kia, nhưng tâm hồn mình chính là tất cả những gì mình chụp đc và cảm nhận. Đời đẹp hơn khi có những người bạn "ảo" chia sẻ với em những điều đó.
Nếu muốn từ chối ng khác, hãy đi thẳng vào vấn đề và nói ngắn gọn thôi. Dần dần, em sẽ học được tất cả những điều đó và tự hoàn thiện mình.
thế nhé, chị lại nói lan man rồi. MOng là em k nghĩ chị hâm :))
Hôm nay ở chỗ chị có mưa tuyết rồi, bé thôi, nhưng đúng là tuyết đầu mùa.
take care nhé em.
chị Liên (ko) hâm
Lúc em đọc thư của chị, chả hiểu tại sao Itunes nhảy luôn đúng đến bài "Goodbye my lover". Chưa bao giờ thấy bản nhạc bật giữa đêm lại da diết và cảm xúc đến thế...
Thay vì remove đi hơn 20 người, tối nay em lại tự add thêm vào gấp mấy lần số đó :)
Có chăng thấy bình yên.
18.11.10
Diemen, Hà Lan, những ngày chớm đông, 3 độ C,…
26.5.10
Cái ôm và nụ hôn
Mình ko nghĩ là sẽ nhận được một cái ôm rất nồng ầm từ bạn :) Ít nhất là trong khoảng thời gian này :">
Thế mà chiều nay, thật bất ngờ, mình được đón nhận nó, rất đỗi ngạc nhiên và cũng nhiều cảm xúc! :)
Phải thành thực là mình có nghĩ đến chuyện này một chút lúc đi xe đến nhà bạn. Đó là lúc mình thênh thang đi trên con đường Lý Nam Đế yêu thích, khi mà cực chẳng đã Nguyễn Tri Phương hôm nay bị cấm đường, mồm mình thì cứ tía lia nói chuyện với Thỏ, cơ mà tâm hồn thì treo ngược cành cây tự hỏi lá vàng hôm nay đâu hết mất rồi và liệu bạn có ôm mình khi gặp mặt ko??? :)):)) Độ liên quan cứ phải gọi là cuồng dại! =))
Ai bảo tối qua bạn post cái entry có nói đến bộ film Love Actually cơ, làm mình cũng cứ bị ám ảnh cái cảnh ở sân bay ý! :)) Chỉ có điều sân bay hôm nay đã được dời đến... nhà của bạn rồi! :-p
Thỏ đi vào nhà trước. Mình quay ra chỉnh gọn cái xe thì nghe thấy tiếng Thỏ hét rú lên, mới thế thôi mà đã vui lắm rồi. :-p Thật :x Cảm giác rất rất là tuyệt vời ý :) Rồi đến tận lúc bạn hí hửng đứng trước mặt mình, dù có béo hơn một tí, tóc có dài hơn nhiều tí, nhưng điệu bộ cử chỉ giọng nói của bạn vẫn ko lẫn vào đâu được, và mình thực sự hạnh phúc khi được gặp lại bạn. Mình toe toét miệng cười lắp ba lắp bắp chẳng nói lên lời khi nhận cái ôm rất ấm của bạn, với bàn tay một bên là bó hoa sen đầu mùa mua tặng đứa con xa của Hà Nội còn một bên cứng đờ chẳng biết cử động như thế nào nữa :">
Mọi chuyện đúng là đều có thể xảy ra, bạn nhỉ? Ngày mai bạn có thể vi vu trên Los Angeles, ngó nghiêng hết các cửa hàng casio và thử tí sex show cho nó biết. Lại cũng có thể là ở ngay đây, ngay giữa lòng Hà Nội, khi trong lòng mang theo một tình yêu quá lớn, sẵn sàng đánh đổi tất cả những kì thú khác để nhấc ngay vali và thẳng tiến theo tiếng gọi luôn cháy bỏng từ trong cõi đãy. Để rồi:
- Mình ko ăn đồ Tây, ko ăn thịt gà. Mình muốn ăn cơm nhà nấu, rau muống xào, cà...
- Mình muốn được ăn nộm cổ gà. À mình còn muốn ăn ngaooooooooooooooo.....
- Mình muốn được đi chơi xaaaaaaaaaaa, mình muốn đi biểnnnnnnnnnnnn à........, mình muốn được đi công viên vầng trăngggggggggg........., muốn đi được đi Thủ Lệ..............
[...]
Này, bạn đọc "Sẽ có thiên thần thay a yêu e" chưa? :D Tự nhiên bất giác mình thấy bạn nũng nịu giống Tiểu Mễ quá! :) Thế còn ai sẽ là Bùi Dực nhỉ? Hahaha...
P/s: Tự nhiên type xong thấy thích thú quá! :) May mà mới chỉ là một cái ôm, ko hiểu với tình yêu của bạn, nếu là một cái hôn, THÌ SẼ CÒN KHỦNG KHIẾP ĐẾN MỨC NÀO NHỜ! :))=))
Chí ít bây giờ cũng nhìn thấy Tháng 6 hứa hẹn đã trước mắt rồi. :) Thật tuyệt khi có Hội Nhà Mình, và thật tuyệt khi bạn đã trở về, Kim ạ! :)
18.5.10
Sẽ có thiên thần thay anh yêu em...
17.5.10
Love Story (part 2)
Hơn 2 tuần sau khi đi chụp, cuối cùng đến ngày hôm nay bộ ảnh cũng chính thức ra lò.
Cảm xúc hiện thời đang là BỊ SUNG SƯỚNG Ý :)):)) bởi vì đang rất rất rất là thích bộ ảnh này! :D
Đây là bộ ảnh cưới đầu tiên mà mình chụp. :) Tuy ko dám so với ai, nhưng cũng tự bằng lòng với những gì mà mình đã làm đc. Coi như là khởi ...đầu của một điều gì đó tươi mới và sáng lạng (maybe) trước mắt! :d
Cũng là bộ ảnh đầu tiên mình chỉnh chiếc cho tử tế. Ko hiểu đã đc sửa từ retouch thành design chưa? Thôi kệ, cứ biết vs nhau thế đi! Hề hề... :D
Nói tuyệt vời thì chắc ko hẳn, nhưng ít nhiều bộ ảnh này cũng có những ý nghĩa đặc biệt của riêng nó.
Với mình, nó đã đủ là một điều rất đỗi tuyệt vời rồi! :d
Ko cảm ơn mẫu [mẫu phải cảm ơn mình mới đúng :))]. Cảm ơn duy nhất a Lele đã cho e mượn máy ảnh! :x Ko có máy của a chắc ko bao giờ có thể có đc nước ảnh đẹp tuyệt vời thế này. Hị hị. Cảm ơn a rất rất là nhiều ạ! :x
♥♥♥
Love story (par 2)
- LSp2 -
Concept: Tùng Mark
Photo: Mark Ryan
Model: Phúc Audio & Đinh Thuý
Retouch: Mark Ryan
♥
3.5.10
Someone's watching over you
Every vow you break
Every smile you fake
Every claim you stake
I'll be watching you
19.4.10
Đọng...
♥
♥
♥
♥
♥
♥
♥
♥
♥
♥
♥
♥
Đây là bộ ảnh thứ 2 của tớ. Hi vọng nhiều người sẽ thích nó! :x Riêng tớ, tớ ♥ nó lắm ý! :">
10.3.10
Vui
Những ngày này trôi qua với mình, nếu không nói là nhiều ý nghĩa, thì chắc cũng chỉ đúc kết lại một từ là vui. Được thế là tốt lắm lắm rồi. Mình cũng chẳng mong đợi thêm gì nhiều nữa cả. Mình đã có quá nhiều và nhận được cũng không ít. Có nhiều người nhìn vào cuộc sống bản thân mình mà thèm muốn, vậy có hà cớ gì để mình chán ghét với cuộc sống của chính bản thân mình.
Mình mới rút được ra một điều rằng, chẳng bao giờ nên so sánh những gì mình làm được với của người khác làm gì. Không phải mình không đánh giá cao công việc của người khác, đơn giản là ừ thì nghe để biết thế thôi, chứ ko nên so sánh. So sánh nhiều làm gì khi mà bản thân mình đã suy nghĩ nhiều thì chớ lại đâm ra tự kỉ cấp độ n thì nguy.
Chỉ là nói vui vậy thôi nhé! ;)
4.2.10
Cây bách, cây tùng
Truyền thống văn hoá Việt Nam: Không ai không mong cho con mình có được một cái tên gọi hay, hoàn chỉnh, hàm ý phong phú và ngụ ý sâu sắc. Từ lúc người mẹ mang thai, hầu như cả gia đình đã chuẩn bị đặt tên cho bé. Phải thừa nhận một điều rằng, cách nhìn nhận về việc đặt tên ngày nay đã thoáng hơn so với trước rất nhiều; tuy nhiên, cách đặt tên con để thể hiện nguyện vọng của gia đình vẫn còn vẹn nguyên giá trị.
Từ thủa mới lọt lòng, cha mẹ đặt tên cho tôi là Quân. Cần phải thừa nhận một điều ở đây rằng, thật là đáng tiếc khi đến bây giờ, chính bản thân tôi cũng chưa hiểu hết lý do cho cái tên đó của mình. Nhưng tôi dám chắc nó cũng chẳng khác xa gì so với truyền thống đầy đẹp đẽ của dân tộc ta...
Thế nhưng như các bạn biết rồi đấy, hiện giờ đứng trước mặt các bạn là một thằng tên là Nguyễn Thanh Tùng. Tôi cũng không biết rõ mình giữ được cái tên Quân trong bao nhiêu lâu. Có thể là một ngày, vài ngày, mà lại cũng có thể là vài tháng nữa chứ. Ngày xưa mà, dễ sinh con đến tuổi đi học rồi mới đâm đầu vào làm giấy khai sinh. Thế mới có chuyện ngày sinh một đằng, giấy khai sinh một kiểu của các cụ là vậy.
Quay lại cái tên của tôi, thời gian đã xoá nhoà đi hầu hết những mảnh kí ức của người bà tóc đã muối sương. Bà nội tôi giờ chả còn nhớ gì về chuyện ngày xưa đó cả. Cũng phải thôi, 20 mùa xuân đã qua đi rồi...
Vậy nhưng, tôi nhớ mẹ tôi đã từng kể, bà nội tôi không thích đặt tên cho tôi là Quân. Bà bảo: "Không, cháu tao không phải là quân cho đứa nào cả, cháu tao phải là tướng của bọn nó cơ!". Và thế là lúc đi làm giấy khai sinh, bà đã lấy tên tôi là Tùng, đệm tên của bố tôi, viết lên thành Nguyễn Thanh Tùng.
20 năm trước, bà tôi đã không do dự đổi tên khai sinh cho tôi, những mong tôi khôn lớn thành người, vươn cao và toả bóng mát như một cây tùng sừng sững cả một khoảng trời. 20 năm sau, tôi cũng không do dự khi trả lời "Không" cho câu hỏi ôn tập của kì thi sắp tới của mình: "Nếu được chọn một cái tên khác, bạn có muốn đổi tên của mình không? Nếu có thì là gì và tại sao?". Đơn giản là vì cái tên của tôi đã quá ý nghĩa đối với tôi rồi.
Hôm nay với tôi là một ngày quan trọng. Nhưng tôi không sợ hãi, tôi không cảm thấy do dự. Cho dù điều gì xảy ra đi chăng nữa, cho dù kết quả có như thế nào đi chăng nữa, tôi cũng sẽ luôn cố gắng hết sức mình, vì đơn giản bà nội tôi đã luôn trao cho tôi một niềm tin.
Hà Nội, 10 tiếng trước IELTS Speaking Test
P/s: Em trai cùng cha khác mẹ của tôi tên là Bách, cũng là một loài cây cùng họ với cây Tùng. Nó đệm tên tôi, lấy là Nguyễn Tùng Bách. Bà tôi là người đặt cái tên ấy.
15.1.10
See you again, Kin! :x
Bạn đi rồi. Tớ ngồi đây và để cho âm nhạc tràn vào tận cói đãy...