Tháng 6 chậm rãi, lê bước và đã qua…
Không luyến tiếc, không ngoảnh lại…
Tháng bảy đã và đang mở ra trước mắt em…
Những chân trời mới, những con đường xa tít tắp…
Em băn khoăn đứng giữa ngã ba đường…
Lưỡng lự,
và phân vân…
Tất cả, đã qua, phải chăng chỉ là sự giả dối?
Người vs người sống cũng chỉ để dối lừa nhau?
Em không tin vào thế giới ảo
Em không tin vào blog
Không tin vào pageviews, không tin vào friendlist…
Liệu có ngày em sẽ không tin vào quyết định của chính em?
Thi trường mà em thích hay trường mà mẹ em chọn?
Em không biết nên bắt đầu từ đâu nữa
Ôi đừng bắt em phải chọn lựa
Đừng để em mất lòng tin vào chính em…
Sớm nay, cha khẽ thì thào vs em những lời cuối
“Hãy là chính mình và hãy tha thứ cho ba, con gái của ba”
Nước mắt em vỡ òa xé tan màn sương tĩnh lặng…
Sáng mai là buổi văn cuối cùng của thầy Hưởng năm nay
Có cô bé, vẫn mang trên đầu một chiếc khăn tang trắng
Với một mơ ước cháy bỏng
Và một khao khát mãnh liệt
“Luôn ở bên con, nha ba!”
Tháng 7 – Mùa thi – Đã thật về...
Nghịch tí... ;))
Trả lờiXóa