Có ai đó nên đánh thức nó dậy…
Có cái gì đó cũng nên đánh thức nó dậy…
Nhẹ nhàng thôi…
Kiểu như 1 chút vui vẻ cuối chiều… Cùng Thảo Ốc đi qua cả 1 trận mưa rào… Và nghe thấy bên tai những tiếng reo nhè nhẹ: “Ôi cầu vồng… Cầu vồng dưới đường… “
Yêu lắm!
Đừng đánh thức nó dậy, bằng những giọt nước mắt…
Không phải của Hiếu…
Không phải Thảo Ốc…
Là ai?
Là ai?
Là ai?
…
Nó sợ những giọt nước mắt lắm…
Đừng đánh thức nó dậy bằng những giọt nước mắt như thế…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét